Chúng ta thường phát hiện thấy một số vấn đề: 「Sau khi tốt nghiệp PTCS,các con muốn vào trường trung học dạy nghề, nhưng bố mẹ lại bắt ép con
chọn trường PTTH」,「Các con không có hứng thú với việc học thêm các môn ở trường, nhưng bố mẹ không ngừng yêu cầu các con phải tham gia các lớp
học thêm」, 「Các con thích ngôn ngữ, nhạc, thể dục, máy móc nhưng bố mẹ lại cho rằng toán, hóa học và vật lý quan trọng hơn」. Thậm chí có phụ huynh còn cho rằng 「Trẻ học tốt môn toán thông minh hơn trẻ học tốt môn địa
lý」、「Tài năng về tiếng Anh đáng đầu tư hơn khả năng nghệ thuật」v.v...
Những điều đó có đúng như vậy không?
Câu trả lời cho những vấn đề trên có thể quy nạp thành một khái niệm
rất rõ ràng là 「Đặt sai vị trí rồi」, đặt những tài năng bẩm sinh của các con vào sai vị trí. Chúng ta hoàn toàn thấu hiểu tấm lòng của các bậc cha mẹ, họ đều mong muốn con đường học tập của các con được thuận lợi, ra trường tìm được một công việc tốt, nhưng các con thì lại phải chịu sự đau khổ, đấu
tranh và vật lộn với những điều đó.
“Học thuyết đa trí tuệ” do nhà tâm lý học Gardner của Đại học Harvard đưa ra vào năm 1983 cho thấy, trí tuệ của loài người ít nhất bao gồm 8 hạng mục là ngôn ngữ, logic – toán học, không gian, âm nhạc, vận động, giao tiếp, nội tâm và tìm hiểu thiên nhiên.
Trong quá trình phát triển trí tuệ của trẻ, khó tránh khỏi việc trong 8 mục này, có mục chiếm ưu thế hơn, có mục thì yếu thế hơn. Các bậc phụ huynh thân mến, để các con có thể học tập một cách vui vẻ và hiệu quả, các con cần
được hướng dẫn và khẳng định dựa theo trí tuệ vượt trội của các con.
Nếu hướng giáo dục của cha mẹ chỉ chú trọng đến việc rèn luyện ngôn ngữ và toán học, thì những trẻ có thiên hướng về âm nhạc, thể dục, vũ đạo, mỹ
thuật sẽ không thể nhận được sự hướng dẫn và khẳng định thích hợp. Điều
này không những làm cho trẻ mất đi sự tự tin, mà các bậc phụ huynh cũng
sẽ cảm nhận sự thất vọng sâu sắc.
Thời buổi hiện đại là một xã hội mà “các ngành nghề đều có thể thành
công”, chỉ cần đặt đúng vị trí sẽ thành thiên tài, đặt sai vị trí thì khó để
thành công, thậm chí có thể dẫn đến thất bại nặng nề. Có thể nói, điều hạnh phúc đẹp đẽ nhất trên đời này đó là, tìm được vị trí đặc biệt và quý báu mà thượng đế đã ban cho các con – “trí tuệ vượt trội”, để các con có thể phát
huy được hết khả năng của mình.
Các bậc phụ huynh đều hy vọng có thể giúp con mình tìm ra điểm sáng và
phát triển tài năng của mình. Đúng vậy, việc cố gắng tìm ra được trí tuệ vượt
trội của con để định hướng một cách rõ ràng, chính là trách nhiệm của các
bậc làm cha làm mẹ. Định hướng rõ ràng theo trí tuệ vượt trội của trẻ sẽ giúp cho trẻ có được niềm vui, sự hứng khởi, thoải mái trải nghiệm những điều kỳ diệu một cách tự nhiên nhất, thắp lên ánh sáng rực rỡ của cuộc đời. Sự ủng
hộ của bố mẹ sẽ làm cho trẻ cảm nhận thấy rằng: “trí tuệ vượt trội của trẻ
được chấp nhận”, làm cho trẻ trở thành người có thể phát huy được hết
những thiên bẩm của mình.
Các bậc phụ huynh thân mến, không một đứa trẻ nào là không thông minh cả. Hãy đánh giá cao trí tuệ vượt trội của con mình, cho các con có được một sân chơi đúng nghĩa. Hy vọng trong giáo dục, các bậc phụ huynh có thể khơi dậy trí tuệ vượt trội của các con, để trí tuệ vượt trội của các con phát triển một
cách rõ ràng, từ đó giúp cho các con tìm được sự tự tin và giá trị của bản
thân, hướng đến một tương lai tươi sáng.